月上海棠2022-09-24 15:14:36 宋代古诗 ![]() 月上海棠原文月上海棠诗意斜阳废弃的花园朱门紧闭。
吊兴亡、遣恨泪痕里。 淡淡宫梅,的依恋、点酥剪水。 凝愁处,似乎想起宣华旧事。 行人别有凄凉意。 折幽香、和谁寄千里。 伫立江边,刘杳难逢、陇头回家骑。 音讯远,楚天高楼独自倚。 宣华,所以蜀苑名字。 * 以上翻译来自百度翻译(AI),仅供参考 月上海棠拼音xié yáng fèi yuàn zhū mén bì.
斜阳废苑朱门闭。 diào xīng wáng qiǎn hèn lèi hén lǐ. 吊兴亡、遣恨泪痕里。 dàn dàn gōng méi, yě yī rán diǎn sū jiǎn shuǐ. 淡淡宫梅,也依然、点酥剪水。 níng chóu chù, shì yì xuān huá jiù shì. 凝愁处,似忆宣华旧事。 xíng rén bié yǒu qī liáng yì. 行人别有凄凉意。 zhé yōu xiāng shuí yǔ jì qiān lǐ. 折幽香、谁与寄千里。 zhù lì jiāng gāo, yǎo nán féng lǒng tóu guī qí. 伫立江皋,杳难逢、陇头归骑。 yīn chén yuǎn, chǔ tiān wēi lóu dú yǐ. 音尘远,楚天危楼独倚。 xuān huá, gù shǔ yuàn míng. 宣华,故蜀苑名。 |