成安感秋2022-09-24 15:14:36 宋代古诗 ![]() 成安感秋原文成安感秋诗意蝉噪树叶下,远方的客人忽然惊秋。
凝遗憾悲伤晚候,万绪都像抽。 芳时同梦幻,急景如同奔流。 想我做什么的,近年来生长百忧。 穷人住在负胜事,壮年受伤旅客游。 临百姓感到墨绶,垂钓思沧州。 达则济天下,穷要守一丘。 怎么能证明当时的人,愧受随沉浮。 * 以上翻译来自百度翻译(AI),仅供参考 成安感秋拼音chán zào mù yè xià, yuǎn kè hū jīng qiū.
蝉噪木叶下,远客忽惊秋。 níng hèn bēi wǎn hòu, wàn xù jiē rú chōu. 凝恨悲晚候,万绪皆如抽。 fāng shí tóng mèng huàn, jí jǐng rú bēn liú. 芳时同梦幻,急景如奔流。 niàn wǒ hé wéi zhě, nián lái shēng bǎi yōu. 念我何为者,年来生百忧。 pín jū fù shèng shì, zhuàng suì shāng jī yóu. 贫居负胜事,壮岁伤羁游。 lín mín cán mò shòu, chuí diào sī cāng zhōu. 临民惭墨绶,垂钓思沧州。 dá zé jì tiān xià, qióng dāng shǒu yī qiū. 达则济天下,穷当守一丘。 hú néng xiào shí bèi, tiǎn mào suí chén fú. 胡能效时辈,靦冒随沉浮。 |