风2022-09-24 15:14:36 唐代古诗
![]() 风原文风诗意风拼音jìng chí piāo hū yì hé qióng, wèi shèng wèi shuāi bàn bù tóng.
竞持飘忽意何穷,为盛为衰半不同。 yǎn cǎo xǐ féng xīn yǔ hòu, 偃草喜逢新雨后, míng tiáo chóu tīng xiǎo shuāng zhōng. 鸣条愁听晓霜中。 liáng fēi yù guǎn lái qín diān, àn niǎo huā zhī rù chǔ gōng. 凉飞玉管来秦甸,暗袅花枝入楚宫。 mò jiàn dōng fēng biàn wú dìng, mǎn fān hái yǒu jì chuān gōng. 莫见东风便无定,满帆还有济川功。 |