lǒng shān gāo gòng niǎo xíng qí, kàn xiǎn pán kōng shén niè tī.
陇山高共鸟行齐,瞰险盘空甚蹑梯。
yún shì bēng téng shí xiàng bèi,
云势崩腾时向背,
shuǐ shēng wū yè ruò dōng xī.
水声呜咽
若东西。
fēng jiān yǔ qì chuī rén miàn, shí dài bīng léng ài mǎ tí.
风兼雨气吹
人面,
石带冰棱碍
马蹄。
cǐ qù qín chuān wú bié lù, gé yá qióng gǔ què nán mí.
此去秦川无别路,隔崖
穷谷却难迷。